47.「Pe̍ h-ōe-jī ē hō͘ lí-jîn ū tì-hūi. Hū-jîn-lâng ê châi-tiāu bô khah-su ta-po͘-lâng, só͘͘-í ē bô ha̍ k-būn, in-ūi Khóngchú-jī oh-tha̍ k. Nā boeh tha̍ k Pe̍ h-ōe-jī, tùi la̍ k-hòe kàu cha̍ p-hòe sì-nî ê kú, chiū bô bē-hiáu-siá ê jī, ia̍ h bô bēhiáu-tha̍ k ê chheh; án-ni kiám m̄-sī chin tōa lō͘-ēng?」這段文章出 tī 1886 年《TÂI-OÂN HÚ-SIÂn KÀUHŌE-PÒ 臺灣府城教會報》第七張。針對這段文章,請揀出無毋著 ê 選項:
(A)這段話指出現代 ê 女性 phīng 男性 koh-khah 有才調。
(B)孔子字 phīng 白話字 khah 快學。
(C)往過 ê 女性 khah 無學問,所以「Khóng-chú-jī」讀袂落來。
(D)作者建議 àn 6 歲 gín-á 開始教白話字,4 冬 liáu 後,in tiō 真 gâu 寫字 kah 讀冊。
詳解 (共 1 筆)
未解鎖
1886 年《TÂI-OÂN HÚ-SI...